BÀI ĐỌC KHAI MẠC LỄ KỶ NIỆM
20 NĂM THÀNH LẬP THIỀN ĐƯỜNG SEATTLE
Kính lạy Đức Sư Tổ Dasira Narada, Đệ nhị Sư Tổ Narada Mahathera,
Kính thưa thầy Nguyễn Đức Thuận và cô Nguyễn Ngọc Hải đồng sáng lập và là chưởng môn VI DIỆU PHÁP HÀNH THIỀN,
Xin thân ái kính chào toàn thể môn sinh của pháp môn,
Hôm nay là một ngày thật đặc biệt, là một ngày thật hạnh phúc cho tất cả chúng ta trong hội trường này, đã cùng nhau từ các phương trời hội tụ về đây để cùng làm lễ kỷ niệm 20 năm hoạt động và thành lập của TĐ Seattle, và cũng là dịp gợi nhớ lại biết bao kỷ niệm đẹp của tất cả các người con của Tổ đã đôi lần sống trong những ngày tháng hạnh phút, đẹp đẽ nhứt của cuộc đời mình trong ngôi TĐ Seattle tràn đầy tình yêu thương, đầy tiếng cười, mà chắc các bạn hiện diện nơi đây không thể nào không xúc động khi hồi tưởng lại.
Anh em TĐ Seattle chúng tôi đã có duyên phúc được sống chung với Cô Thầytrong những ngày đầu của pháp môn. Chúng tôi được sống trong vòng tay yêu thương của thầy cô, trong tình cảm của một đại gia đình mà mỗi thành viên yêu thương và được yêu thương. Làm sao mà chúng tôi có thể không nhớ lại hình ảnh của Cô như một nàng Tiên. Mỗi ngày, qua bao nhiêu năm tháng, cứ từ 4 giờ chiều trở đi đến tận 12 giờ đêm, cô luôn luôn giúp đở cho các môn sinh của Seattle và mọi người từ mọi nơi đến để giải tỏa thân bịnh và tâm bịnh. Khoảng 6 giờ chiều, đến giờ ăn, các môn sinh hối thúc thì cô tạm thời ngưng giúp bịnh và trở ra nhà bếp của TĐ, lùa vội một chén cơm rồi trở lại giúp tiếp cho mọi người. Điều đặc biệt là trên môi Cô lúc nào cũng nỡ nụ cười và gương mặt luôn rực sáng, chẳng bao giờ có dấu hiệu mệt mõi. Riêng Thầy, mỗi khi đi hành pháp trở về, bước vào TĐ Seattle là Thầy hỏi các môn sinh muốn ăn món gì; sau đó thầy tự mình đi chợ, lựa từ các bó rau, con cá, miếng thịt. Sau khi nấu xong, anh em quay quần lại, thầy chia ra từng tô và đem đến tận tay cho từng mỗi môn sinh. Lạ lùng thay những món ăn thầy nấu, thật khó có một đầu bếp nào đạt được trình độ của Thầy, ngon là đã hẳn nhưng có một điều quan trọng hơn là tình yêu thương được gói ghém trong các món ăn đó. Và từ đó chúng tôi đã học được hạnh nguyện: Phục vụ các môn sinh từ khắp mọi nơi đổ về Seattle để học những lớp cao cấp tại đây là một hạnh phúc. Ban ẩm thực của TĐ Seattle, học từ hạnh của Thầy, chúng tôi đã dồn hết tình yêu thương vào các món ăn chay. Do đó, chắc hẳn các bạn cùng đồng ý là chưa có nơi nào nấu những món chay đầy hương vị, lại thật ngon như các bạn đã từng nếm qua tại TĐ Seattle.
Chúng tôi cũng đã có dịp sinh hoạt với các môn sinh. Chúng ta cùng nhau học pháp, cùng nhau thiền định, có khi đùa giởn lúc ăn cùng bàn, rồi nghe mọi người kể chuyện vui buồn, và giúp nhau truyền năng lượng. Còn hạnh phúc và may mắn nào bằng? Thật vậy chúng ta rất có diễm phúc khi được chia sẽ những nổi niềm riêng với những người bạn tâm linh. Bởi vì tâm thức của chúng ta đã được Chân Sư chuyển biến một cách kỳ diệu; do đó chúng ta không còn bị ngăn cách do sự khác biệt về ngôn ngữ, tập quán, hay không gian.
Pháp môn của chúng ta ra đời trong một bối cảnh đầy nhiểu nhương, trong đó con người đã mất hẳn định hướng, đâu đâu cũng là những hận thù, những xung đột. Giữa các quốc gia không thể dung hòa nhau mà sống, những cuộc chiến nhỏ ở khắp mọi nơi khiến cho chết chóc xảy ra hằn ngày. Bên cạnh đó, do sự ngông cuồng của con người mà thiên nhiên tươi đẹp đã bị tàn phá và lạm dụng. Hậu quả là bảo tố, sóng thần, động đất, lụt lội, hạn hán đã xảy ra không trừ một nơi nào. Các bệnh lạ mỗi ngày cứ phát sinh, như bịnh SARS trước đó, vào năm 2014 là bịnh Ebola, và mới đây, 2016, là chứng bịnh Zika mà con người chưa có cách đối trị. Cuộc sống của bất kỳ ai cũng đầy bất an cả thân và tâm. Trong bối cảnh đó thì pháp môn bắt buộc phải gặp vô vàn khó khăn, thử thách. Và đó cũng là bài học mà ơn trên dành thử thách các người con của Ngài.
Thiền đường Seattle hay bất kỳ TĐ nào khác của pháp môn VDPHT cũng không ngoại lệ. Chúng ta tụ họp được ở nơi đây ngày hôm nay sau bao nhiêu năm tháng tu học thì chúng ta phải thật mừng rở, vì sau khi đã khóc cạn nước mắt trong lòng, chúng ta đã được tôi luyện để trở thành những viên ngọc quý. Và từ đây, nếu vửng bước đi, đừng vì của cải xa hoa hoặc vì mong ước không thật, thì chắc là những viên ngọc này sẽ tỏa sáng để đem tình yêu thương, sự cảm thông, và sự bình an đến cho những anh em hữu duyên.
Năm 1996, Thầy Cô đến định cư ở thành phố Seattle và từ những năm đầu đó, với đôi bàn tay của mình, Thầy Cô đã đem hạt giống tình thương qua thiền định của Sư Tổ gieo duyên rất nhiều nơi trên thế giới. Và 4 năm trước đây, vào năm 2012, vì nhu cầu phát triển pháp môn, Thầy Cô và gia đình đã di chuyển và định cư tại thành phố Anaheim tiểu bang California và thành lập thiền đường trung ương tại đây. Trong 4 năm sau này thì TĐ Seattle trở thành TĐ địa phương, nhưng là TĐ địa phương đầu tiên của pháp môn.
Trong 20 năm qua, thiền đường Seattle được chia làm 2 chặn đường rỏ rệt. 16 năm đầu, từ năm 1996 đến năm 2012, TĐ Seattle nổ lực liên tục tổ chức các lớp cao cấp theo sự hướng dẫn trực tiếp từ Thầy Cô. Mỗi năm, sau khi dứt mùa đông bắt đầu vào xuân, mỗi tháng TĐ nhộn nhịp tổ chức một lớp học cao cấp, đón nhận các môn sinh từ các TĐ trên thế giới trở về ngôi nhà chung. Anh em TĐ Seattle đã đem hết tình yêu thương để chăm sóc và lo cho các môn sinh. Bên cạnh đó là sự tiếp tay không thể thiếu được của thiền đường anh em, đó là các môn sinh của TĐ Vancouver và một số môn sinh của các TĐ khác đến để phục vụ lớp học. Sự dấn thân này trỡ thành nét son và những kỷ niệm mà các môn sinh đều trân quý và gìn giữ.
Sau khi Thầy Cô di chuyễn TĐ trung ương đến tiểu bang California, từ năm 2013 đến năm 2016, thú thực là môn sinh Seattle có phần nào bỡ ngỡ, hụt hẩn, vì không còn có những tháng ngày nhộn nhịp, vui vẻ với các môn sinh từ mọi nơi đổ về. Nhưng theo lời khuyên của Thầy Cô-- là các môn sinh đừng bị đóng khung trong môi trường của TĐ mà nên dùng kinh nghiệm của mình đem ra mọi nơi giúp đở cho người, do đó trong 4 năm qua, anh em TĐ Seattle đã góp phần mỡ được vài TĐ và tích cực hành pháp ở một số nơi như sau:
TĐ Hồng Kông: từ 1 TĐ ban đầu, năm 2016 đã mỡ thêm TĐ thứ 2.
TĐ Richmond: Đây là TĐ mới đầu tiên ở thành phố Richmond, Canada, cho người Hoa. Trong vòng 1 năm chúng ta đã mỡ được 4 khóa học tại đây. TĐ này có sự cộng tác và hổ trợ của anh em TĐ Vancouver.
TĐ Hawaii cũng vừa được khai mở trong năm 2015, đến nay đã được 5 khóa học và đang phát triển rất tốt.
Và nổi bật nhất là TĐ Malaysia. Từ 2 TĐ đầu tiên, anh em Seattle, dưới sự hướng dẫn của 2 giảng huấn trẻ là Norman và Susan, đã mỡ thêm được 2 TĐ nữa, tổng cộng là 4 TĐ, và chắn chắn là còn phát triển nữa. Trong tháng 6 tới, với sự cộng tác của Giảng huấn Norman và Susan, TĐ Malaysia sẽ mỡ lớp cấp 4 và cấp 5 cho môn sinh khu vực Á Châu là chánh; và đó sẽ là lớp cấp 4 đông nhất từ trước đến nay.
Hôm nay, nhìn bao nhiêu gương mặt thân thương từ mọi nơi đổ về tụ họp ở tại đây, tất cả chúng ta không thể không xúc động khi nhớ lại những ngày tháng hạnh phúc mà chúng ta cùng trãi qua tại thành phố Seattle này. Từ chính thành phố này, anh em chúng ta đã đem hạt giống yêu thương rải đi mọi nơi. Làm được như thế là nhờ sự đóng góp âm thầm với bao gian nan của biết bao nhiêu anh em và nhất là ban điều hành của tất cả các thiền đường của pháp môn trong những năm tháng qua. Môn sinh thế hệ thứ 2 và sau này cần phải ghi nhận sự đóng góp này của đàn anh đi trước.
Theo lời của GH Lisa Cross, anh em chúng ta có một điều thật may mắn đó là chúng ta cùng được chung sống, gặp gở, trò chuyện với 2 vị thầy thân thương của chúng ta là thầy Nguyễn Đức Thuận và cô Nguyễn Ngọc Hải. Trong 15 năm qua hầu hết chúng ta ở đây đều có hân hạnh đến nhà Thầy Cô ở Seattle. Một số môn sinh cũng đã có dịp viếng thăm nhà Thầy Cô ở Việt Nam và đi theo Thầy Cô hành pháp ở nhiều thành phố. Theo đà phát triển của Pháp Môn ngày càng rộng lớn, cơ hội cho các môn sinh mới được sinh hoạt chung với Thầy Cô chắc hẳn sẽ khó khăn hơn. Sau này nhìn lại, chúng ta mới hiểu rằng chúng ta thật rất là may mắn được trực tiếp gặp gở Thầy Cô và được trực tiếp giảng dạy.
Đến đây chúng tôi xin kết thúc bài đọc chào mừng. Xin thân ái kính chào tất cả các anh em thân thương của đại gia đình của Sư Tổ Dasira Narada và của thầy cô thân thương của chúng ta.