NS.50_Cam tuong cua Leslie Booth

CẢM TƯỞNG CỦA LESLIE BOOTH
Môn sinh của TĐ Mississauga

Tôi tên là Leslie.

Tôi trở thành môn sinh của pháp môn VDPHT kể từ sau khóa học 12-17 tháng Sáu năm 2010 do Thầy Thuận và Cô Hải hướng dẫn.Nhân duyên tôi đến với VDPHT là nhờ anh Lê ở Hamilton. Tôi đến tiệm giặt ủi của anh Lê vào tháng Tư năm 2010; có một ngày, anh Lê hỏi tôi, sao không đi làm? Tôi nói với anh rằng tôi có bịnh rất là nặng; tôi bị tiểu đường loại II phải lệ thuộc vào chất insulin; tôi bị huyết áp cao, bị chứng hạ huyết áp và xây xẩm khi đứng, và nhiều triệu chứng rối loạn huyết áp khác, bị loét bao tử, lo âu, trầm cảm, nôn mửa mỗi ngày, bị chứng đau nửa đầu, bị tiểu đường, biến chứng của bịnh trên võng mạc khiến tôi sẽ bị mù. Do đó người chủ công ty đã từ chối không cho tôi làm việc. Anh Lê hỏi tôi rằng có muốn anh giúp truyền năng lượng để chửa bịnh không? Thoạt tiên, tôi không tin và không quan tâm, nhưng cuối cùng tôi cũng đến nhờ anh giúp, tôi cảm thấy dể chịu khi được truyền năng lượng. Tôi nói rằng ở tình trạng này tôi sẽ làm theo bất cứ điều gì. Tất cả mọi chuyện bắt đầu từ đây.

Tôi đến tiệm giặt ủi của anh Lê khoảng chừng 3 lần mỗi tuần và được anh Lê giúp tôi liên tiếp 2 tháng. Sau đó anh Lê lại hỏi tôi có muốn đi học để được khai mở luân xa không? Cũng giống như tất cả quí vị ở đây. Tôi trả lời vâng. Anh Lê lại hỏi tôi rằng, nhờ anh chở thêm một người nữa cùng đi học với anh được không? Tôi nói vâng; từ đó tôi gặp Bernie. Thế rồi Bernie cùng với tôi và anh Lê đã đến khách sạn Days Inn ở Toronto từ ngày 12 đến ngày 17 tháng Sáu năm 2010. Vào ngày 13 tháng Sáu, sau buổi học thứ 2, khi tôi trở về nhà và tháo giày ra, tôi để ý thấy một vòng đen xung quanh chiếc vớ trắng của tôi. Rỏ ràng đó là một chất lỏng màu đen đã được trục xuất từ chân trái của tôi. Tôi thật là sợ, nhưng để ý không thấy vết thương hay máu từ chân tôi. Đó là một ngày thử thách nhất của tôi, ở pháp môn VDPHT, tôi gần như muốn bỏ học. Tôi rất là sợ, người tôi cứng đờ ra. Nhưng mà có một động lực vô hình nào đó từ bên trong hối thúc tôi hãy cố gắng lên, đừng bỏ học.

Tôi đã tham dự hết khóa học, tôi và Bernie được tốt nghiệp, và sau đó tôi bắt đầu lái xe đi Mississauga mỗi tuần. Chúng tôi đến Thiền Đường để thiền định và được giúp truyền năng lượng mỗi tối thứ Hai, thứ Tư, và thứ Sáu. Cho đến hôm nay, chúng tôi đã lái đi Thiền Đường Mississauga hơn 25.000 cây số. Kết quả là tôi đã giảm dùng thuốcTây, 80% đã biến mất; giảm chích insulin 25%, tôi không còn bị xây xẩm choáng váng. Ngày xưa mỗi khi đứng dậy, tôi luôn bị chóng mặt và lảo đảo muốn té nhào, chứng này đã biến mất, hoàn toàn biến mất. Bây giờ tôi đi bộ được nửa dặm (1/2 mile) mỗi lần, trước khi mới học thiền tôi chỉ đi bộ được 2 blocks đường là phải dừng lại nghỉ.

Hồi đầu năm nay tôi kiếm được một việc làm mới, nhưng chỉ kéo dài được 3 tháng. Tôi không tiếc và vui vẽ bỏ đi, vì công việc này không cho tôi có điều kiện đi sinh hoạt ở thiền đường. Bây giờ tôi đang chờ kết quả thử nghiệm về tim trong tháng này. Tôi hy vọng là tôi có thể trở lại làm việc theo nghề bình thường của mình.

Bây giờ VDPHT là yếu tố quan trọng nhất trong cuộc sống của tôi, tôi sẽ không bao giờ rời khỏi VDPHT. Tôi đang được mạnh khỏe hơn, vui vẽ hơn, hạnh phúc hơn, và lạc quan nhất về tương lai của tôi hơn bao giờ hết.

Những thành viên VDPHT là những vị tiên nhân ái, họ thương chúng ta, họ giúp trị bịnh cho chúng ta mỗi ngày mà không đòi bất cứ điều gì. Quý vị có biết đã từng được ai giúp mà không mong đền trả? Những môn sinh trong các thiền đường của VDPHT đã làm công việc này mỗi ngày.

Bây giờ các bạn đã có được năng lực trị bịnh cho mình và giúp trị bịnh cho người khác. Không ai có thể lấy đi năng lực của các bạn. Tương lai của các bạn thật rỏ ràng; nhưng các bạn phải nhớ rằng: các bạn chưa được trải nghiệm qua nguồn nặng lượng thật sự của vũ trụnhư những môn sinh VDPHT. Khi các bạn đến Thiền Đường, và được các môn sinh đặt tay lên cơ thể các bạn, các bạn sẽ cảm nhận nguồn năng lượng vi diệu truyền qua thân mà bạn chưa bao giờ từng trải nghiệm qua trong đời mình. Hãy hình dung, 8 bàn tay đặt lên cơ thể bạn cùng một lúc, đẩy độc khí ra khỏi cơ thể bạn. Năng lực này các bạn chưa bao giờ cảm nhận trong đời mình; đó là năng lực của Tình Thương (the power of Love). Đó là lý do mà tất cả chúng ta đến với Pháp môn, để thật sự thừa hưởng nguồn năng lực thiêng liêng này, ngỏ hầu hoá gỉải cho mình và giúp hoá giải cho người khác. Đó cũng là lý do mà tôi đã đem vợ tôi Shawn, em gái tôi Jenifer, và bạn tôi Bernie đến đây. Và đó cũng là lý do mà tôi đã quảng bá VDPHT bất cứ nơi nào, bất cứ lúc nào.

Tôi xin cám ơn Đức Sư Tổ Dasira Narada, Thầy Cô, anh Quang, chị Tín và tất cả các thành viên VDPHT. Quý vị là biểu tượng của tình thương và Sứ giả của Thượng Đế.

Chân thành cám ơn.

Forums: 

Monthly archive